Thứ Tư, 30 tháng 3, 2011

Mời các bạn đọc tin mới nhất

Các bạn đọc tin về bạn Ngọc Anh - một niềm tự hào của phái yếu khóa 19 nhé.

Chúc cả nhà vui vẻ.


Các nữ học viên quân y khóa 19 (1984 - 1990) - Học viện Quân y.
QĐND Online - Người ta nói, học ngành y thường vất vả, con gái học y trong quân đội thì lại càng vất vả hơn. Quả đúng vậy, qua những câu chuyện chị Ngọc Anh, trưởng Bộ môn Giải phẫu – Học viện Quân y, kể càng hiểu thêm khó khăn mà các nữ học viên quân y phải trải qua. Chị và bao lớp nữ học viên quân y khác như những bông hoa tươi thắm tô đẹp thêm truyền thống hào hùng của Học viện.
Sinh ra và lớn lên tại Sơn Tây – thủ đô của lính, hình ảnh anh bộ đội đã trở nên gần gũi và thiêng liêng với chị ngay từ khi còn nhỏ. Bạn bè cùng trang lứa cả nam và nữ hầu hết đều thi vào quân đội. Chị Ngọc Anh vẫn nhớ như in những lời chia tay bạn: “Tớ sẽ học để trở thành một bác sĩ quân y giỏi, chúng mình hẹn gặp nhau ở chiến trường nhé, lúc đó tớ sẽ băng bó nếu các cậu bị thương”.
Mẹ mất sớm, bố là một sĩ quan quân đội thường xuyên đi công tác, chị được bà ngoại tảo tần nuôi ăn học. Ngày đó, để thi vào Học viện Quân y, các thí sinh đều phải vượt qua vòng sơ tuyển trước khi thi văn hóa. Dáng người nhỏ nhắn - “bé hạt tiêu” nên phải đến năm thứ hai chị mới vượt qua vòng sơ tuyển. Cùng với 35 thiếu nữ khác từ mọi miền của Tổ quốc, chị thi đỗ với số điểm rất cao.
Khoảng thời gian đẹp nhất của bất kỳ phụ nữ nào có lẽ là thời thiếu nữ - thời mà cô gái nào cũng muốn được ăn diện, bay nhảy và giao lưu với bạn bè. Nhưng những nữ học viên quân y thì không có nhiều cơ hội làm đẹp như các bạn sinh viên trường đại học ngoài. Thời thiếu nữ của chị và các nữ học viên khác gắn liền với giảng đường, phòng thí nghiệm, kỷ luật và những bộ quân phục màu xanh.
Dù rất tự hào khi mang trên mình bộ quân phục nhưng ai cũng biết nó không thể tôn hết vẻ đẹp thời con gái. Chị tâm sự: “Trong bộ quân phục xanh, nhìn ai cũng giống nhau đều tròn tròn, thùng thình và thấp thấp”. Trong suốt 6 năm rưỡi sống và học tập trong trường, đi đâu làm gì các chị đều phải mang trên mình bộ quân phục đó. Nhưng quân phục cũng không có nhiều. Những năm 80 đất nước khó khăn, có học kỳ mỗi học viên chỉ có 2 bộ quân phục, thay nhau mặc.
Khó khăn vất vả là thế nhưng chị cũng như rất nhiều các học viên nữ khác đều chấp hành nghiêm kỷ luật và hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao. Sống và học tập trong môi trường quân đội chị nhận ra một điều: “Người chấp hành kỷ luật là người tự do nhất”. Tuy nhiên, tác phong nhà binh đã hình thành nên tính cách kỷ luật trong các học viên nữ quân y. Vì vậy, mà người quen và họ hàng ai cũng nói chị nhiệt tình, dễ gần và tốt bụng nhưng “hơi cứng”.
6 năm 49 kỳ thi, 1 kỳ tốt nghiệp, vẫn tràn đầy xuân
Đó là câu vè mà các học viên Học viên Quân y thường nói với nhau mỗi khi nhắc tới nhiệm vụ học tập đầy khó khăn của mình. Trong hơn 6 năm học trong trường, mỗi học viên quân y phải hoàn thành trên dưới 50 môn tùy theo khóa học. Chị Ngọc Anh cũng như nhiều học viên quân y khác đến với ngành y là cả một kho tàng kiến thức mới rộng lớn như đại dương đòi hòi phải có niềm đam mê và sự kiên trì.
Trong số hàng chục môn chuyên ngành, Bộ môn Giải phẫu được coi là môn y học cơ sở. Đây là môn quan trọng cho tất cả các học viên nhưng cũng là môn mang lại những kỷ niệm “đáng sợ” nhất trong đời sinh viên y khi tiếp xúc với xác chết. Chị học môn này 3 kỳ với kết quả cao nhưng lúc đó không nghĩ rằng sau này mình lại là giáo viên và là trưởng bộ môn này.
Chị kể lại: “Lần đầu tiếp xúc với xác chết học viên nào cũng run nhưng nếu không tiếp xúc thì điểm sẽ kém, còn sợ hơn. Rồi ai cũng “lăn vào” để tìm hiểu”. Mỗi lần tiếp xúc với xác, nước mắt nước mũi chị lại trào ra không ngăn được bởi nồng độ formol cao. Có những đêm về chị mơ thấy mình nằm giữa đống tim gan, phổi mà rùng mình tỉnh dậy. Nhưng rồi cũng quen, các chị hăng say học tập và chỉ mong được tiếp xúc với nhiều mẫu xác để nghiên cứu.
Chị cho biết: “Thông minh, chăm chỉ và có lòng tự trọng cao đó là những đức tính của các nữ học viên quân y. Có những lần lên lớp, các em say mê nghe giảng như “hứng lấy từng lời” của giáo viên cho đến khi hết giờ vẫn chưa chịu về”. Đặc biệt, các bạn học viên nữ với điểm thi đầu vào rất cao (27 điểm) thường là các tấm gương tiêu biểu của trường mặc dù số học viên nữ chỉ chiếm 10% trong tổng số học viên.
Môi trường quân đội với bao kỷ luật nghiêm ngặt và lịch học dầy đặc nhưng cũng mang lại cho chị những kỷ niệm không bao giờ quên. Đó là tiết huấn luyện thể chất bơi ở sông Nhuệ nước đỏ ngầu và cả những con đỉa. Hay những đợt hành quân hàng chục km trên vai là chiếc balô to và khẩu súng AK nặng trĩu. Nhưng có lẽ chị nhớ nhất vẫn là những lần báo động kiểm tra quân tư trang. Chị và nhiều học viên nữ khác hồn nhiên đến mức liệt kê tất cả mọi thứ từ cái nhỏ nhất như dây nịt buộc tóc cho đến những thứ mà chỉ phụ nữ mới dùng.
Mơ ước một ngày có 30 tiếng
Người ta mơ ước kiếm nhiều tiền nhưng với chị và nhiều nữ giảng viên khác chỉ mơ một ngày có 30 tiếng để có thể lo chu toàn mọi chuyện cơ quan và gia đình. Bộ môn Giải phẫu là một trong những bộ môn nhiều tiết nhất trong Học viện. Mỗi năm, giáo viên khoa chị trung bình phải giảng dạy hơn 1000 giờ. Ngoài ra, giáo viên khoa cũng phải thường xuyên tiếp xúc với chất formol độc hại với mức hỗ trợ chỉ là 8.000 đồng cho mỗi ngày.
Có lẽ vì lý do đó mà hầu hết các bác sĩ trẻ đều không muốn xin về Khoa như mọi người thường gọi đùa là Khoa Xác ướp Ai Cập, ngoại trừ những người có tâm huyết và niềm đam mê khoa học. Ngày trước, mơ ước của chị là làm tại Khoa thần kinh sau khi học song cao học về chuyên ngành này. Nhưng khi được phân về Bộ môn giải phẫu chị vẫn vui vẻ và quyết tâm làm hết sức mình, xây dựng đơn vị lớn mạnh.
Chị tâm sự: “Những ngày đầu về khoa, gặp không biết bao nhiêu khó khăn”. Hàng đêm sau khi xong công việc ở nhà chị phải thức khuya đọc thêm các tài liệu về bộ môn giải phẫu. Đến khi mang thai cháu thứ hai chị vẫn hăng say lên lớp giảng bài cho đến khi nghỉ đẻ. Cũng trong thời gian này chị làm nghiên cứu sinh và bảo vệ thành công luận án tiến sĩ ở tuổi 40. Năm 2008, chị làm Chủ nhiệm Bộ môn, một trong những nữ trưởng khoa trẻ nhất Học viện. Ngoài việc giảnh dạy và quản lý, chị còn đang theo học khóa Văn bằng II ngoại ngữ tiếng Anh.
Bận rộn và áp lực vì công việc nhưng chị vẫn đảm bảo tốt trách nhiệm chăm sóc chồng con. Gia đình hạnh phúc của anh chị có 2 con gái đều học rất giỏi. Cháu lớn hiện đang học lớp Chất lượng cao khoa Môi trường - Đại học Khoa học tự nhiên. Cháu được chọn đi giao lưu thanh niên tại Mỹ 5 tuần. Con thứ hai của chị cũng luôn đạt danh hiệu học sinh xuất sắc với điểm tổng kết trên 9,0.
Chồng chị cũng là một bác sĩ trong quân đội, anh là người rất tâm lý luôn ủng hộ chị trong công việc và nghiên cứu. Anh chị quen và yêu nhau khi cả hai cùng học trong Học viện. “Những ngày này anh rất bận bởi đang chuẩn bị cho ngày của ba mẹ con đấy”, chị cười nói, nụ cười hạnh phúc của nữ quân y đã vượt qua bao khó khăn vất vả đi đến thành công.
Duy Minh

(Thông tin từ trang web của Học viện Quân y)