Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

SẮC MÀU CỦA TÌNH BẠN

Có một ngày sắc màu của thế giới này bắt đầu tranh luận với nhau xem ai có gam màu đẹp nhất, quan trọng nhất, hữu dụng nhất và được yêu thích nhất.

Xanh lá cây nói: "Tôi quan trọng nhất. Tôi là dấu hiệu của sự sống và hy vọng. Tôi được chọn màu cho cỏ cây, hoa lá. Không có tôi, tất cả mọi loài trên thế gian này sẽ không thể tồn tại. Cứ hãy nhìn về cánh đồng kia, bạn sẽ thấy một màu xanh bạt ngàn của tôi".

Xanh dương chen vào: "Bạn có nghĩ về trái đất. Vậy bạn hãy nghĩ về bầu trời và đại dương xem sao. Nước chính là nguồn sống cơ bản nhất, được tạo ra bởi những đám mây hình thành bởi những vùng biển rộng lớn này. Hơn nữa, bầu trời sẽ cho khoảng không rộng lớn, hòa bình và sự êm ả".

Màu vàng cười lớn: "Ôi các bạn cứ quan trọng hóa. Tôi thì thực tế hơn, tôi đem lạ tiếng cười, hạnh phúc và sự ấm áp cho thế giới này. Này nhé, mặt trời màu vàng, mặt trăng màu vàng và các vì sao cũng màu vàng. Mỗi khi bạn nhìn vào một đóa hướng dương, bạn sẽ cảm thấy cả thế giới này đang mỉm cười. Không có tôi cả thế giới này sẽ không có niềm vui".

Màu cam lên tiếng: "Tôi là gam màu của sự mạnh khoẻ và sức mạnh. Mặc dù lượng màu của tôi không nhiều bằng các bạn, nhưng tôi mới đáng giá nhất vì tôi là nhu cầu của sự sống. Tôi mang đến hầu hết các vitamin tối quan trọng như cà rốt, cam, xoài, bí ngô, đu đủ ...Tôi không ở bên ngoài nhiều nhưng khi bình minh hay hoàng hôn xuất hiện là màu sắc của tôi. Ở đây có bạn nào sánh kịp được với vẻ đẹp ấy không ?".

Màu đỏ không thể nhịn được cũng nhảy vào cuộc: "Tôi là máu, cuộc sống này là máu. Tôi là màu sắc của sự đe dọa nhưng cũng là biểu tượng của lòng dũng cảm. Tôi mang lửa đến cho con người. Tôi sẵn sàng chiến đấu vì mục đích cao cả. Không có tôi, trái đất này sẽ trống rỗng như mặt trăng. Tôi là sắc màu của tình yêu và đam mê, của hoa hồng đỏ, của hoa anh túc".

Màu tím bắt đầu vươn lên góp tiếng: "Tôi tượng trưng cho quyền lực và lòng trung thành. Vua chúa thường chọn tôi vì tôi là dấu hiệu của quyền năng và sự xuất chúng. Không ai dám chất vấn tôi. Họ chỉ nghe lệnh và thi hành!".

Cuối cùng, màu chàm lên tiếng, không ồn ào nhưng đầy quyết đoán: "Hãy nghĩ đến tôi. Tôi là sắc màu im lặng và hầu như không ai chú ý đến tôi. Nhưng nếu không có tôi thì các bạn cũng chỉ là vẻ đẹp bên ngoài. Tôi tượng trưng cho suy nghĩ và sự tương phản, bình minh và đáy sâu cả biển cả. Các bạn phải cần đến tôi để cân bằng cho bề ngoài của các bạn. Tôi chính là vẻ đẹp bên trong".

Và cứ thế các sắc màu cứ tiếp tục tranh luận, thuyết phục màu khác về sự trội hơn của mình. Bỗng một ánh chớp sáng lóe trên nền trời, âm thanh dữ dội của sấm sét và mưa bắt đầu nặng hạt. Các sắc màu sợ hãi đứng nép sát vào nhau để tìm sự ấm áp.

Mưa nghiêm nghị nói: "Các bạn thật là ngớ ngẩn khi chỉ cố gắng vật lộn với chính các bạn. Các bạn không biết các bạn được tạo ra từ một mục đính thật đặc biệt, đồng nhất nhưng cũng khác nhau? Các bạn là những màu sắc thật tuyệt vời. Thế giới này sẽ trở nên nhàm chán nếu thiếu một trong các bạn. Nào, bây giờ hãy nắm lấy tay nhau và bước nhanh đến tôi".

Các màu sắc cùng nắm lấy tay nhau và tạo thành những màu sắc đa dạng.

Mưa tiếp tục: "Và từ bây giờ, mỗi khi trời mưa tất cả các bạn sẽ vươn ra bầu trời bằng chính màu sắc của mình và phải hợp lại thành vòng để nhắc nhở rằng các bạn phải luôn sống trong hòa thuận, và ta gọi đó là cầu vồng. Cầu vồng tượng trưng cho niềm hy vọng của ngày mai".

Và cứ như thế mỗi khi trời mưa, để gội rửa thế giới này, trên nền trời sẽ ánh lên những sắc cầu vồng làm đẹp thêm cho cuộc sống, để nhắc nhở chúng ta phải luôn luôn tôn trọng lẫn nhau

(TRẦN TUẤN NGA – VIỆN QUÂN Y 354)

16 nhận xét:

  1. Hoan nghênh Tuấn Nga. Bài viết hay lắm! Thanks nhé.

    Trả lờiXóa
  2. Xin đăng lại bài của bác Chu Dung Cơ, nhân dịp đi viếng và tiễn đưa 1 người Thày của tôi về nơi an nghỉ cuối cùng.

    Hiểu đời : Tâm sự tuổi già

    Tác giả: Chu Dung Cơ – Thanh Dũng dịch

    Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh, nhưng chỉ có hiểu cuộc đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.

    Qua một ngày, mất một ngày. Qua một ngày, vui một ngày. Vui một ngày lại qua một ngày...

    Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc và vui sướng là cảm giác và cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

    Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng có coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng ai mang nó đến, khi chết chẳng ai mang nó theo. Nếu có người cần bạn giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khoẻ và niềm vui thì tại sao không bỏ tiền ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền, biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.

    "Quãng đời còn lại càng ngắn ngủi thì càng phải làm cho nó phong phú". Người già phải thay đổi cũ kỹ đi, hãy chia tay với "ông sư khổ hạnh", hãy làm "con chim bay lượn". Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của TUỔI GIÀ.

    Tiền bạc rồi sẽ là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khoẻ là của mình.

    Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn. Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một cái, hỏi vài câu là thấy đủ rồi. Con tiêu tiền của cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền của con chẳng dễ chút nào. Nhà cha mẹ là nhà của con; nhà của con không phải là nhà cha mẹ. Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp. Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.

    Ốm đau trông cậy vào ai ? Trông cậy con ư ? Nếu ốm dai dẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu, "cứu bệnh sàng tiền vô hiếu tử". Trông vào bạn đời ư ? Người ta cũng yếu, có khi lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi. Trông cậy vào đồng tiền? Chỉ còn cách đấy.
    (còn tiếp...)

    Trả lờiXóa
  3. Hiểu đời (tiếp)

    Cái được người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong đời tuỳ thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.

    Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống; trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình. "Tỷ thượng bất túc, tỷ hạ hữu dư", biết đủ thì lúc nào cũng vui, "tri túc thường lạc".

    Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt mỏi, tự tìm niềm vui. Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.

    Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Huống hồ người ta cũng nghĩ cả rồi, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra nghề cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.

    Quá nửa đời dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc gì muốn làm thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống để người khác thích hay không thích, nên sống thật với mình.

    Sống trên đời không thể vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.

    Tuổi già tâm không già, thế là già mà không già; tuổi không già tâm già, thế là không già lại thành già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe người già.

    Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức, ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ, quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ, quá ồn ào thì khó chịu... mọi thứ đều nên "VỪA PHẢI".

    Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn, tham uống...). Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh...). Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống. Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới chữa bệnh.... ĐỀU LÀ MUỘN.

    Chất lượng sống người già cao hay thấp chủ yếu tuỳ thuộc vào cách tư duy : Tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và tự tin, cuộc sống có hương, có vị. Tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.
    (còn tiếp...)

    Trả lờiXóa
  4. Hiểu đời (tiếp theo và hết)

    "Chơi" là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi yêu thích nhất, trong khi chơi hãy thử nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm lý và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.

    "Hoàn toàn khoẻ mạnh" đó là nói thân thể khoẻ mạnh, tâm lý khoẻ mạnh và đạo đức khoẻ mạnh. Tâm lý khoẻ mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao tiếp; Đạo đức khoẻ mạnh là có tình yêu thương, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu...

    Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong xã hội, thể hiện giá trị của mình đó là cách sống lành mạnh.

    Cuộc sống tuổi già nên đa tầng, đa nguyên, nhiều màu sắc. Có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình đẹp làm thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.

    Con người ta chịu đựng, hoà giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất, quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống như thế nào.

    Tại sao khi về già người ta hay hoài cửu "hay nhớ lại chuyện xưa?" Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân ga cuối. Tâm linh cần trong phòng, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tìm lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thủa nhỏ, cùng bạn sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già.

    Nếu bạn đã cố hết sức, mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó. Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả ngắt vội không bao giờ ngọt.

    "SINH - LÃO - BỆNH - TỬ" là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình dấu chấm hết thật TRÒN.

    Trả lờiXóa
  5. Hay quá!Bạn nào biết nhiều triết lý hay thế nhỉ?!
    Tò mò quá!!!

    Trả lờiXóa
  6. Tuổi chúng mình đã là tuổi được có: "Cuộc sống tuổi già nên đa tầng, đa nguyên, nhiều màu sắc. Có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình đẹp làm thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc" chưa nhỉ?!
    Chẳng lẽ bọn mình đã già rồi ah!
    Bọn trẻ bây giờ cũng đa tầng, đa nguyên, nhiều màu sắc rồi đấy!

    Trả lờiXóa
  7. Các bạn daihan19hvqy ơi!
    Đọc bài: "Hiểu đời-Tâm sự tuổi già"/Chu Dung Cơ của bạn Nặc danh mình tâm đắc mọi điều! Có lẽ bạn không cần để tên Nặc danh như thế nhỉ! Hiểu nhiều, biết nhiều thì phải xưng danh để anh em bạn bè còn biết mà xin cao kiến những lúc cần thiết chứ!

    Trả lờiXóa
  8. another tuấn nga-354lúc 23:15 2 tháng 10, 2010

    Cảm ơn bạn tuấn nga với "sắc màu tình bạn" nhé!
    có điều thú vị mình là tuấn nga bác sỹ 354 và mình đang cảm ơn bài viết của ai đây???!!!

    Trả lờiXóa
  9. Chắc của bạn Tuấn Nga viện 345 viết nhầm thành 354 rồi.

    Trả lờiXóa
  10. Bạn admin ơi, muốn đăng danh sách của khóa DH19 lên blog thì làm thế nào nhỉ? Mình đang hoàn thiện bản danh sách, muốn đăng lên để mọi người có thông tin về nhau. Có lẽ mình sẽ gửi vào hộp thư của DH19, sau đó bạn admin sẽ xử lý tiếp nhé!
    Cảm ơn admin.

    Trả lờiXóa
  11. Bạn gửi vào địa chỉ mail của khóa đi. Vấn đề đưa danh sách lên có khi phải nghiên cứu vì đây là thông tin cá nhân. Nếu mọi người đều có địa chỉ hòm thư thì tốt hơn. Chúng ta cùng bàn nhé.

    Trả lờiXóa
  12. Có thể cần xin ý kiến các bạn, song những thông tin trong bản danh sách đều là những thông tin mà các bạn đã cung cấp (bằng cách điền vào phiếu) ngay trong ngày gặp mặt vừa rồi. Tôi nghĩ những thông tin đó (số ĐT di động, cơ quan hiện đang công tác, địa chỉ NR) không có tính bí mật gì lắm!!! Bạn nào muốn giữ 'bí mật' thông tin gì mà bạn đã 'trót' cung cấp, vui lòng liên lạc với Ban LL nhé, daihan19hvqy@yahoo.com.vn

    Trả lờiXóa
  13. tôi thấy chúng ta cần tổ chức gặp mặt 2 năm một lần với qui mô vừa (khu vực từ Thanh Hóa trở ra chẳng hạn)5 năm một lần với qui mô lớn hơn. Cần kêu gọi một số bạn có tài trợ cho Khóa thì sẽ dờ hơn về kinh phí vì các bạn ở xa về (TP HCM) thì riêng tiền đi lại là một khỏa đáng kể của các bạn ấy rồi

    Trả lờiXóa
  14. Mỗi chúng ta ai cũng có một người mẹ. Đọc bài thơ Bóng mẹ của Vũ Xuân Độ mà thấy cả hình bóng mẹ mình trong đó. tuổi thơ chúng ta trải qua thời khó khăn gian khổ. Bây giờ có chút điều kiện báo hiếu thì nhiều bạn cha mẹ đã không còn. Tôi xin gửi tặng các bạn khóa 19 bài thơ này để các bạn dành tặng mẹ mình nhé.

    Hai vai gánh cả tháng ngày
    Mẹ tôi chiếc lá đò gầy chiều giông
    Thăn cò lặn lội đục trong
    Chân tăm đỡ tấm lưng còng gió sương
    Khoai hà ngô kẹ om rơm
    bát canh, cà muối dầm tương qua ngày
    Góp gom hạt lép hạt hạt gầy
    Đem gieo suốt tháng năm ngày... thành tôi
    Mẹ về với đất với trời
    Gian nan tôi vịn bóng người mà đi

    Trả lờiXóa
  15. Nhất trí với ý kiến bạn Thành. Chúng ta cũng nên có sự quan tâm hơn đến những đồng chí ở đơn vị xa xôi, còn gặp nhiều khó khăn trong sự nghiệp cũng như trong cuộc sống sinh hoạt. Tin nhắn của một bạn trẻ công tác tại Viện 87 Nha Trang chỉ là một trò vui nhưng thật sự đã làm nhiều người suy nghĩ. Có lẽ bạn Bảo post nội dung tin nhắn đó cho mọi người cùng đọc, cùng bàn luận nhé!

    Trả lờiXóa
  16. Tin nhắn nào nhỉ? Bạn Bảo cho anh em xem được không nhỉ? Bạn Bảo đâu rồi...

    Trả lờiXóa